caokeu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Khi nỗi đau không nói nổi thành lời

Go down

Khi nỗi đau không nói nổi thành lời Empty Khi nỗi đau không nói nổi thành lời

Bài gửi  admin Thu Jan 12, 2012 11:27 am

Khi nỗi đau không nói nổi thành lời 6szjao9f42gh

Nó đã rất hy vọng vào cuộc gặp này, nó đã mong chờ cả tháng với hy vọng lần gặp ấy sẽ xóa tan đi những giận hờn, cãi vã… nhưng cuối cùng cũng chỉnh là một sự lạnh lùng đến tàn ác...

Nó và anh đã yêu nhau gần 5 năm. Có phải vì yêu nhau lâu quá nên giữa nó và anh đã xảy ra quá nhiều mâu thuẫn đến như thế? Bắt đầu từ những việc rất nhỏ như đi lựa đồ, rồi quan điểm về công việc, gia đình… anh bảo nó trẻ con. Ừ thì đúng là nó trẻ con thật, thì chính thế nên nó mới yêu một người trưởng thành như anh để được dựa dẫm, được nũng nịu, được che chở..

3 năm đầu thì đúng là như thế, anh đã làm tất cả mọi thứ vì nó, đúng như một người anh trai tốt bụng, hào hiệp, anh chăm sóc nó từng ly, anh giúp đỡ nó từng chút một, nó cảm thấy hạnh phúc và luôn rạng ngời vì có người yêu như vậy.

Thế nhưng, khi những áp lực của cuộc sống đè lên đôi vai anh, nó đã muốn giúp đỡ thật nhiều và nó cũng đã làm điều đó. Và phải chăng vì những áp lực đó mà anh lúc nào cũng mệt mỏi và tìm cách trút vào nó.

Còn nó, đã từ lâu không được nhận sự quan tâm, an ủi của anh, những điều nó nói anh đều hiểu sai và nghĩ về nó như một người ích kỉ, chỉ biết nghĩ đến bản thân. Anh nào đâu có biết, những lần nó nhõng nhẽo, khóc lóc, và lớn tiếng với anh chỉ là để mong một cái nắm tay, một lời nói dịu dàng, một lời xin lỗi để nó cảm thấy rằng mình vẫn còn trẻ con, vẫn được yêu thương và che chở.

Nhưng anh đã không làm thế, thậm chí, anh còn làm nó đau hơn những gì nó làm với anh. Nó kiêu căng, lòng tự trọng lúc nào cũng cao. Nó quyết định ra đi chỉ kèm theo một câu nói: Hy vọng thời gian sẽ khiến anh nghĩ lại và hiểu đúng về em!

Nhưng thời gian đã không làm được điều đó. Thời gian chỉ khiến tình cảm của anh dành cho nó phai nhạt trở về O, thời gian còn khiến tình cảm của anh dành cho những người con gái khác từ 0 thành có.


Nó đã khóc rất nhiều khi biết điều đó, nó đã bảo anh muốn gặp lần cuối để nó nói cho hết những gì trong lòng.

Anh lặng yên ngồi nghe nó nói, không một chút xúc động, không một sự cảm thương. “Giờ anh chẳng nghĩ gì về em cả, không trách móc cũng chẳng thấy em tội nghiệp. Với anh, em thế nào cũng không quan trọng” – Lời nói như những mũi dao đâm vào tim nó.

Nó chưa bao giờ van lạy ai, quỵ lụy ai, với anh lại càng không. Nó luôn trong tư thế ngẩng cao đầu, vậy mà giờ đây... Lòng tự trọng cuối cùng của nó cũng đã vứt bỏ, chỉ hy vọng anh sẽ nhận ra và nghĩ lại. Vậy nhưng, chỉ là một sự lạnh lùng đến tàn ác.

Và thậm chí không cả một lời chúc nó hạnh phúc, không một bàn tay lau nước mắt cho nó.

Nó đi về. Vừa đi vừa khóc. Nước mắt ướt đầm trên má. Người đi đường nhìn vào nó không hiểu tại sao. Nó cũng không hiểu tại sao nước mắt lại rơi như mưa gió như vậy dù đã cố kiềm chế tự nhủ bản thân: “người như vậy không xứng nữa..”

Có lẽ, bởi khi những nỗi đau không nói thành lời thì nước mắt là sự giải thoát? Và vì thế, nó biết, dù người ta không xứng, nhưng sẽ còn nhiều, rất nhiều những giọt nước mắt phải rơi cho cuộc tình này...

Khi nỗi đau không nói nổi thành lời 0aq413qdmf7p Khi nỗi đau không nói nổi thành lời 290tsx94cgqm


admin
admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1254
Join date : 05/09/2011
Age : 32

https://caokeu.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết